Ôn Văn ngồi trên ghế bập bênh, ma kính to lớn trôi lượn lờ giữa không trung, bên trong ma kính xuất hiện một vài nội dung thú vị.

Năng lực của ma kính đối với người siêu năng không dễ dùng, xác xuất bị phát hiện là chín mươi chín phần trăm, nhưng người bình thường thì không có năng lực phát hiện con mắt do siêu năng lực tạo thành.

Cao lắm chỉ có những người có cảm nhận đặc biệt nhạy bén sẽ có cảm giác bị rình coi mà thôi, vì thế Ôn Văn không hề cố kỵ dùng ma kính quan sát những thứ mình muốn.

Đừng nghĩ nhầm, Ôn Văn chỉ đang xem vài thứ mà mọi muốn xem nhưng không thể xem được mà thôi, tuyệt đối không phải là mấy thứ không hợp thiếu nhi gì đó đâu.

Ví dụ như có vài minh tinh có ly hôn thật hay không, chân tướng phía sau những vụ tranh chấp, nhà bếp nhà hàng có sạch sẽ hay không...

Ôn Văn là người quan tâm tới hiện thực, là thám tử tốt tuyệt đối không có ham mê bất lương, mới sẽ không dùng năng lực này làm những chuyện không tốt.

Lúc Ôn Văn cảm nhận được Phùng Duệ Tinh đang đi về phía phòng này, anh lập tức dùng tốc độ cực nhanh biến nội dung trên ma kính thành phong cảnh cực kỳ xinh đẹp, nhịp tim kịch liệt cũng bình ổn lại, biểu cảm trên mặt cũng trở nên lạnh nhạt.

"Gần đây trạm thu nhận không xuất hiện tình huống thiếu tốn vật tư, anh làm không tệ." Ôn Văn nghiêm túc nói.

Phùng Duệ Tinh hơi khom người nói: "Đây là chuyện tôi phải làm."

Kế tiếp, Phùng Duệ Tinh báo cáo một chút tình huống của SRS Cơ Kim Hội với Ôn Văn, sau khi nghe xong Ôn Văn nói: "Gần đây anh có rảnh không, tôi có nhiệm vụ muốn giao cho anh."

Phùng Duệ Tinh mỉm cười nói: "Nếu người khác tìm tôi, tôi nhất định sẽ không có thời gian, nhưng là ngài giao nhiệm vụ, cho dù tôi có bận rộn thế nào thì cũng có thời gian."

"Tốt lắm, tôi muốn vào mười hai giờ đêm mai, anh tới thành phố Thiên Hà, ở trước cổng quảng trường Thiên Đạt tiến vào tầng sương mù xám, tìm một cái bóng có hành vi đặc biệt, dẫn nó tới thế giới hiện thực."

"Cái gì là tầng sương mù sám... làm sao để dẫn vào thế giới thật?" Phùng Duệ Tinh sửng sốt hỏi.

Chuyện về thế giới siêu năng, Phùng Duệ Tinh cơ bản chính là một tay mơ cái gì cũng không hiểu, còn không hiểu rõ bằng Hoành Ảm.

Ôn Văn trầm ngâm một giây rồi nói: "Đi hỏi nhân viên quản lý khu Tai Họa đi, ông ta sẽ trả lời những vấn đề của anh. Mặt khác, tìm ông ta học tập một chút về thường thức của thế giới siêu năng."

Ôn Văn đặt thiết lập cho mình là boss lớn sau màn, nếu là boss lớn thì không thể tự mình giải đáp tất cả vấn đề, phải lạnh lùng cao ngạo mới có thể duy trì thiết lập của mình.

Phùng Duệ Tinh gật đầu vâng dạ, định rời khỏi phòng này, đột nhiên Ôn Văn lại hỏi: "À đúng rồi, Cơ Kim Hội có thể sắp xếp một thân phận cho một người không có hộ khẩu không?"

"Một thân phận hoàn toàn không có vấn đề thì không làm được, nhưng nếu là một thân phận sinh hoạt bình thường thì không thành vấn đề." Phùng Duệ Tinh suy nghĩ một chút rồi trả lời.

Ôn Văn khẽ vuốt cằm: "Được, tôi biết rồi."

Có một số việc thì loại đại gia có tiền như Phùng Duệ Tinh dễ làm hơn Ôn Văn.

Thấy Ôn Văn không có ý muốn hỏi tiếp nữa, Phùng Duệ Tinh liền rời khỏi căn phòng này, đi tìm người đàn ông kim loại mặc vest.

Phùng Duệ Tinh cách thành phố Thiên Hà rất gần, chính mình cũng có máy bay tư nhân, vì thế vấn đề thời gian là không thành vấn đề, tìm hiểu tình huống trước quan trọng hơn.

Khi Phùng Duệ Tinh đi rồi, Ôn Văn lập tức phong kín căn phòng này, không ai thấy được trong phòng đang xảy ra chuyện gì, sau đó ma kính dần dần sáng lên...

...

"Cám ơn ngài đã chỉ dẫn, tôi đã có được lợi ích không nhỏ đấy."

Phùng Duệ Tinh ở dưới đất ngồi dậy, khom người nói với người đàn ông kim loại mặc vest.

Sau đó xem thời gian thấy vẫn còn kịp thì nói với Hoành Ảm đang lộ ra biểu tình mong đợi ở bên cạnh: "Không phải trước đó nói là muốn so tài à, thật ra tôi cũng chưa từng đấu với người siêu năng khác, chỉ thử chiêu thôi thì ngừng nhé."

"Được được." Hoành Ảm đặt hai tay trước người, giống như tư thế nghênh chiến của môn quyền anh.

Thấy tư thế của Hoành Ảm, Phùng Duệ Tinh khinh thường cười cười, nào có người siêu năng nào đánh nhau kiểu quyền anh vậy đâu chứ.

Phùng Duệ Tinh dùng hai nghìn tệ mua được bản lĩnh của Hoàng sư phụ, tiếp đó bày ra một vài tư thế bắt mắt nói: "Lấy ngang khắc thẳng, lấy yếu chống mạnh, hổ trảo như mãnh trùng phốc thú, cánh hạc đập nước vút lên trời mây, mênh mông cuồn cuộn như kim long ngũ trảo, bàn bàn như nhà sư thiền định, cực thần hóa chi diệu, lúc này đây chính là hổ hạc song hình!"

Người đàn ông kim loại mặc vest nghe Phùng Duệ Tinh sổ một tràng chưa chịu hết thì trực tiếp vung một lá cờ nhỏ nói: "Bắt đầu!"

Phùng Duệ Tinh mạnh mẽ vọt tới chỗ Hoành Ảm, để tránh lật xe, anh còn dùng thêm năm nghìn tệ để cường hóa thể chất.

Phùng Duệ Tinh dễ dàng chụp lấy tay Hoành Ảm, đang định đấm một quyền vào bụng Hoành Ảm thì phát hiện cả người mình không còn sức, năng lực đổi được trước đó tựa hồ đều đã biến mất hết rồi.

Ngay sau đó, Phùng Duệ Tinh bị Hoành Ảm đấm vào quai hàm, lui về sau vài bước rồi suýt chút nữa đã ngất xỉu, Phùng Duệ Tinh cắn răng quay trở lại, tiếp đó bỏ tiền mua bản lĩnh của Diệp sư phụ.

"Vừa đỡ vừa đánh trả, nhật tự xưng quyền, xem Vịnh Xuân quyền của tôi đây..."

Ầm!

Phùng Duệ Tinh lại bị Hoành Ảm đấm một quyền vào bên kia mặt, lần này thì mặt anh đối xứng rồi.

Ăn hai đấm, Phùng Duệ Tinh choáng váng ngồi dưới đất nhìn Hoành Ảm nói: "Hồi nãy... xảy ra chuyện gì vậy?"

"Chắc là do năng lực của tôi, năng lực của tôi không giống với người siêu năng bình thường cho lắm."

Thấy mình chỉ dùng hai quyền đánh ngã một người siêu năng, Hoành Ảm cũng cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi, người đàn ông kim loại mặc vest vẫn luôn nói rằng rất ít người siêu năng cùng cấp có thể đánh bại cậu, cậu vẫn luôn nghĩ rằng đó chỉ là mấy lời khách sáo mà thôi.

Nhưng khi đánh nhau thật rồi, Hoành Ảm không ngờ lại thắng dễ dàng như vậy.

"Năng lực của cậu là gì vậy, đau chết mất." Phùng Duệ Tinh từ dưới đất bò dậy, bụm quai hàm nói.

Người siêu năng mà Phùng Duệ Tinh từng tiếp xúc đều mạnh hơn anh, vì thế anh không cảm thấy chuyện bị đánh bại là sỉ nhục, anh vốn cũng không phải người bụng dạ hẹp hòi.

Hoành Ảm cũng không giấu giếm, trực tiếp giải thích nói: "Máu của tôi có thể giải trừ siêu năng lực, vì thế năng lực của tôi tuy không trông đặc biệt soái, nhưng tôi có thể vô hiệu hóa siêu năng lực của người siêu năng ngang cấp, đối với người siêu năng cấp bậc cao hơn thì có năng lực suy yếu rất mạnh."

"Đây chính là thần kỹ đó được không, lợi hại hơn năng lực của tôi, tôi chỉ biết kiếm tiền thôi..."

Hoành Ảm lắc đầu, tình huống của cậu giống như người tự uống nước vậy, nóng lạnh thế nào cũng chỉ có mình biết.

Loại năng lực này đối với người siêu năng đương nhiên là rất thuận lợi, nhưng khi đối mặt với người bình thường hoặc quái vật có thể chất cường đại thì đặc biệt ăn hại.

Dưới sự lôi kéo của Phùng Duệ Tinh, hai người trò chuyện rất tự nhiên, có thể xem là người kinh doanh lớn có kinh nghiệm thương trường, không quản là ai thì Phùng Duệ Tinh vẫn có thể nói chuyện hăng say.

Hơn nữa Phùng Duệ Tinh mơ hồ đoán được, Hoành Ảm có lẽ chính là người không có hộ khẩu không có thân phận mà Ôn Văn đã nói, sau đó có lẽ bọn họ sẽ còn gặp gỡ, bây giờ tạo quan hệ tốt là chuyện nên làm.

Sau khi từ trạm thu nhận trở về, Phùng Duệ Tinh lập tức bảo tài xế chuẩn bị xe để tới thành phố Thiên Hà, nữ thư ký vẫn luôn lén lút nhìn anh.

Phùng Duệ Tinh tức giận nói: "Nhìn cái gì, ông chủ bị đánh đấy không được à, chốc nữa theo tôi tới thành phố Thiên Hà nói chuyện làm ăn, xem xem tôi làm sao thu thập cô."

Thư ký nhỏ lườm trắng mắt, làm mặt quỷ rồi ôm chồng hồ sơ, lạch bạch chạy đi.

Phùng Duệ Tinh la với theo: "Tôi nói cho cô biết nhé Phùng Duệ Nguyệt, thư ký nhà khác mà dám đối xử với ông chủ như vậy thì đã sớm bị đá về nhà rồi!"

0.12580 sec| 2457.125 kb